TIỄN...
Tiếng ve tha thiết gọi hè
Để ai nhớ lại lời thề sông xưa
Người đi, người đứng tiễn đưa
Lời yêu ai ngỏ chiều mưa lắng lòng
Dặn nhau giấu nhớ vào trong
Mà sao lại cứ mỏi mong thành lời
Người đi như cánh chim trời
Để người ở lại cả đời ngóng trông...
Người đi, nay có nhớ không?
Còn người ở lại nhớ mong từng ngày
Nhớ từ giây phút chia tay
Đến nay tóc trắng như mây rối bời
Quay về chốn cũ người ơi
Một lần, chỉ một lần thôi người à!
Bóng ai ngày ấy chưa xa
Tháng năm trôi, tuyết sương pha mái đầu
Nét mực xưa chẳng phai màu
Tuổi hồng năm ấy trốn đâu mất rồi
Thời gian ơi! Hãy ngừng trôi
Đừng gom nắng hết về nơi cuối trời
Ve xưa đã khản tiếng rồi
Nhớ nhung chi để nụ cười buồn tênh....
Thơ: Ngựa Mỏi Chân Rồi
Hoạ thơ: thanhmai vu
Tiếng ve tha thiết gọi hè
Để ai nhớ lại lời thề sông xưa
Người đi, người đứng tiễn đưa
Lời yêu ai ngỏ chiều mưa lắng lòng
Dặn nhau giấu nhớ vào trong
Mà sao lại cứ mỏi mong thành lời
Người đi như cánh chim trời
Để người ở lại cả đời ngóng trông...
Người đi, nay có nhớ không?
Còn người ở lại nhớ mong từng ngày
Nhớ từ giây phút chia tay
Đến nay tóc trắng như mây rối bời
Quay về chốn cũ người ơi
Một lần, chỉ một lần thôi người à!
Bóng ai ngày ấy chưa xa
Tháng năm trôi, tuyết sương pha mái đầu
Nét mực xưa chẳng phai màu
Tuổi hồng năm ấy trốn đâu mất rồi
Thời gian ơi! Hãy ngừng trôi
Đừng gom nắng hết về nơi cuối trời
Ve xưa đã khản tiếng rồi
Nhớ nhung chi để nụ cười buồn tênh....
Thơ: Ngựa Mỏi Chân Rồi
Hoạ thơ: thanhmai vu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét